Thật sự cuộc đời của mỗi chúng ta, nếu
không có những bước ngoặt hay những người bạn thì chúng ta rất khó để phát triển.
Mình, một freelancer chuyên nghiệp đã từng là một con người bình thường và chưa
bao giờ nghĩ mình sẽ có ngày hôm nay. Thu nhập ổn định và một cuộc sống tự do tự
tại. Có rất nhiều nguyên nhân nhưng những người bạn chính là một trong những lý
do chính. Bài viết này mình sẽ nói về họ.
HD – Bạn thân, người đặc biệt và luôn cầu tiến
Hai đứa gặp nhau do cơ duyên đều mê
chơi game, quen nhau thông qua một người bạn chung nhưng hai đứa lại có nhiều
điểm chung nên kết thân rất lẹ.
Có câu gần mực thì đen, gần đèn thì
sáng. Mình nghĩ mình may mắn khi có người bạn này từ năm lớp 9, học giỏi, thông
minh và lớp 9 học giỏi nhất nhì lớp, lớp 10 đậu vào trường chuyên Toán, đoạt
huy chương olympic toán và du học Singapore sau khi tốt nghiệp 12. Hiện tại
đang làm việc tại Singapore và dự định sẽ làm việc toàn cầu, cả châu Âu và Mỹ.
Người bạn này, lúc nào cũng đi trước
mình mấy bước, từ tính cách cho đến suy nghĩ. Mình khỏe lắm, khi nào lạc lỏng
không biết làm gì thì cứ nhắm theo cách bạn này đi mà theo thôi. Nó giỏi tiếng
Anh, mình dở, thôi học, ít cũng được. Vì lúc nó qua Singapore mấy năm, lần nào
về nước cũng học thêm Tiếng Anh. Chẳng giỏi giang gì nhưng học thì vẫn tốt hơn.
Nhiều việc sau 2-3 năm mình mới ngộ ra “Á! Thì ra hồi đó thằng D nó làm vậy, giờ
mình mới hiểu!”
Nó đi Singapore mấy năm, dù có tiền,
chả bao giờ thấy nó mua sắm cái gì lớn lao. Nó bảo ở Singapore người ta rất
giàu và cũng không trọng hình thức. Mình đua đòi hình thức làm gì. Nó chả bao
giờ mua iPhone, vẫn xài Galaxy. Về nước lúc nào cũng tiết kiệm, chạy xe số và
ăn mặc đơn giản. Toàn đòi uống nước mía ăn hột vịt lộn. Rồi rủ mình nghĩ cách
làm ra nhiều tiền hơn thay vì xài tiền.
Trong khi mình có lúc lại lạc lõng
đua đòi khi có chút tiền, may mắn nhờ nó mà mình biết phải làm gì hơn. Năm nào
nó cũng về VN 2-3 lần, tuổi thì 2 đứa đã 26 cả nhưng vẫn như hồi mới biết nhau,
vẫn giỡn đùa và gặp nhau chỉ nói chuyện công việc hay hoài bão. Nó cũng hay đọc sách lắm, recommend mình mấy cuốn, mình cũng ráng đọc theo.
Nhiều người không biết chọn bạn mà
chơi, gặp những người bạn xấu. Rồi cuộc đời sẽ không khá nổi, lựa đúng người
bạn, cuộc đời bạn sẽ khác. Có câu “Nói cho tôi biết bạn của bạn là ai, tôi sẽ
cho bạn biết con người của bạn”. Thử nghĩ xem, nếu mình chơi với một người bạn
lười nhác, không cầu tiến, ăn chơi thì mình sẽ như thế nào.
Nó sống ở Singapore, một trong những
quốc gia thu nhập đầu người cao nhất thế giới và mật độ triệu phú đôla cực cao.
Nên nó luôn cố gắng làm việc, làm 8 tiếng chưa đủ, tối về nó còn học hỏi thêm, luyện
thêm chuyên ngành để mở rộng công việc, rồi lại apply vào những công ty lớn hơn. Và
đích đến nó vẫn là những cty hàng đầu thế giới. Chuyện đó không đơn giản nhưng mình phải khâm phục, vì càng lớn, con người ta càng lười.
Đất nước Singapore
Bao nhiêu bạn bè của mình ở Việt
Nam, khi đạt một cái mốc nào đó, lại nhanh hài lòng và lạc lối. Ví dụ xưa cố
thi đậu đại học, đậu xong, ba mẹ vui, vui rồi ta ăn chơi. Phí hết 4-5 năm học
ĐH, sau đó ra trường, có ba mẹ lo công ăn việc làm tốt hoặc may mắn xin vào cty
nào đó lương đỡ đỡ thì lại tiếp tục ăn chơi. Rồi nhìn lại có khi gần 30 chưa có
thành tựu gì, đóng góp gì cho xã hội.
Duy chỉ có nó, càng lớn tuổi càng
khát khao đi khắp thế giới, làm việc toàn cầu. Đích đến của nó chắc sẽ là Mỹ, đất
nước dành cho những con người tài năng.
Mình chỉ biết học hỏi nó, và tâm
nguyện suốt đời này, dù thế nào, có bao nhiêu tiền thì vẫn phải học, phát triển
công việc, phải cố gắng. Vì mình sợ lạc lối. Và mong cà mình và nó sẽ thành
công trên con đường đã chọn.
No comments: